Tô Chí Tự

DƯỚI GIÀN HOA THIÊN LÝ



Nhà nàng có cái giậu thưa.
Có giàn thiên lý đong đưa hoa vàng .
Kể từ bên ấy có nàng .
Lá xanh,thiên lý hoa vàng thêm sai.
Mỗi lần nàng đứng tưới hoa.
Nghiêng nghiêng mái tóc như là suối mây .
Thoáng nghe thoang thoảng hương bay.
Hương hoa hay chính tóc mây hương nàng ?!
Vô tình tôi mãi ngóng sang .
Vô tình nàng cũng nhìn sang bên này !
Hương hoa thiên lý _ Ô hay !...
Cũng vô tình cứ bên này thoảng qua !!!!
Bẵng đi mấy độ thu già .
Tôi về mong ngắm giàn hoa với nàng .
Ô hay !_ trơ trọi cốt giàn .
Vắng hoa,vắng cả !_ Dáng nàng cũng không !
Cớ sao hoa chẳng còn bông ?!
Lá không còn lá, hương nồng chẳng sang ?!
Thì ra nàng đã sang ngang .
Tóc mây với cả hương nàng cũng theo !...
Trên giàn vắng bóng hoa leo .
Thản nhiên gió vẫn cố trèo sang đây !
Thiếu hương hoa,vắng tóc mây .
Trời buông mấy sợi tơ gầy...giăng giăng !!!
Cớ gì một dáng người dưng .
Với giàn thiên lý mà bâng khuâng lòng !!
Giàn hoa với dáng một người .
Theo tôi suốt cả quãng đời thanh xuân...!
 

 

Được bạn: HB 17.10.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "DƯỚI GIÀN HOA THIÊN LÝ"